Lăn tăn

Cuối cùng thì tôi cũng đã tiệm cận được khái niệm “quyết đoán”. Trước đây, tôi luôn có một ám ảnh và ấn tượng xấu với những người không quyết đoán. Đó cũng là vì tôi cũng từng là 1 người như thế. Tôi luôn tự nhủ phải trở thành một người quyết đoán. Đó cũng là điều mà mẹ tôi lúc nào cũng nhấn mạnh khi bà còn sống.

Nhưng suốt quãng đời trước đây, tôi vẫn không thể hiểu quyết đoán là gì và làm sao để trở nên quyết đoán. Tôi chỉ có những cảm giác như khi quyết định một điều gì đó thì rất đắn đo và trì hoãn, nếu có quyết định xong rồi thì thường hay khó chịu trong lòng. Cái cảm xúc mà bây giờ tôi mới gọi tên được nó là LĂN TĂN.

Khi đó, thật may mắn đã có những người xuất hiện trong cuộc đời để cho tôi một nguyên tắc giúp tôi vượt qua được cảm xúc lăn tăn này. Nguyên tắc đó thật đơn giản đến không ngờ:

NẾU LĂN TĂN THÌ KHÔNG LÀM

NẾU LÀM THÌ KHÔNG LĂN TĂN. [chấm hết]

Chỉ cần nắm nguyên tắc này, mỗi khi có một điều gì đó diễn ra trong đầu đòi hỏi phải quyết định, tôi có thể quyết định ngay có làm hay không. Và sau đó thì cảm giác là không còn gì phải đắn đo hay khó chịu nữa.

Nếu lăn tăn thì không làm. Phải rồi, khi đó ta có thể nghi vấn thêm mà không cần hành động. Đó không phải là sự trì hoãn mà đã là một quyết định chỉ trong tích tắc. Có nghi vấn thì sẽ có câu trả lời, không sớm thì muộn. Khi đã rõ thông, ta sẽ có một quyết định mới.

Vẫn biết mọi lựa chọn đều có một kết quả riêng. Không có kết quả nào đúng hay sai. Chỉ có lựa chọn nào đem lại sự bình thản và KHÔNG LĂN TĂN. Đơn giản vậy thôi.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *